1. Mặt Am hồ đang phẳng Em lặng
Sao gió còn Dm lay chi nhành cây để lá Em rơi sóng gợn lăn tăn
Mặt Am hồ đang phẳng Em lặng
Sao gió còn Dm thổi chi vô tình làm điên Em đảo tâm can.
Phồn Am hoa trong tôi giờ đây hóa sầu
Hồng Em phai trên hai hàng mi hoá lệ
Sao Dm em còn tới bới lên nỗi nhớ trong Em mơ.
ĐK:
Người đã Am xa nên lòng tôi nhớ
Nhìn lá Em rơi nên lòng tôi chờ
Hình Dm bóng diễm kiều dưới tia nắng chiều
Em Em lướt nhẹ qua đây.
Trần thế Am ơi sao lại ai oán
Rồi biến Em tan theo làn sương mờ
Dm Hơ hớ hơ hớ hơ hơ hờ hờ Em hơ.
2. Mặt Am hồ đang phẳng Em lặng
Sao gió còn Dm thổi chi vô tình làm điên Em đảo tâm can
Phồn Am hoa trong tôi giờ đây hóa sầu
Hồng Em phai trên hai hàng mi hóa lệ
Sao Dm em còn tới bới lên nỗi nhớ trong Em mơ.
ĐK:
Người đã Am xa nên lòng tôi nhớ
Nhìn lá Em rơi nên lòng tôi chờ
Hình Dm bóng diễm kiều dưới tia nắng chiều
Em Em lướt nhẹ qua đây.
Trần thế Am ơi sao lại ai oán
Rồi biến Em tan theo làn sương mờ
Dm Hơ hớ hơ hớ hơ hơ hờ hờ Em hơ.
* Một lần Am mất người đất trời như đêm trời tối đen
Em Dối lòng dối mình tôi đi tìm em tháng Dm năm chật vật nhớ thương
Chỉ vì một Em thoáng hương xưa đã xa mà ta điên đảo.
ĐK:
Người đã Am xa nên lòng tôi nhớ
Nhìn lá Em rơi nên lòng tôi chờ
Hình Dm bóng diễm kiều dưới tia nắng chiều
Em Em lướt nhẹ qua đây.
Trần thế Am ơi sao lại ai oán
Rồi biến Em tan theo làn sương mờ
Dm Hơ hớ hơ hớ hơ hơ hờ hờ Em hơ. Am