1. Nào ai Am nói thời C gian là thuốc F tiên A7
Xoá Dm đi bao kỷ niệm Am buồn
Chìm trong đáy Dm tim tại G sao tình vương C vấn
Giờ F oán trách mà E7 chi mặc ai đớn đau.
2. Từ quen Am biết ngờ C đâu tình dở F dang A7
Vỡ Dm tan cay đắng tình Am đầu
Đường em bước Dm đi gặp G không chào không C nói
Hình F bóng của người E7 xưa cùng ai đón Am đưa.
ĐK: Tiếc nuối mà Dm chi G em quên tình C cũ
Am Đành thôi thế E7 thôi, thế F thôi Am
Em Dm vui hạnh phúc riêng Am mình
Giết tâm tình G sao em? E7
3. Còn đâu Am nữa, còn C đâu mà ước F mơ A7
Nhắc Dm chi, than cũng muộn Am rồi
Còn chi nữa Dm đâu người G theo chồng hôm C ấy
Tình cũ vẫn còn E7 đây mặn môi mắt Am cay.