1. Tôi thương mái tóc D thề dịu men Em tình trong nhân F#m thế
Tôi Em thương mái tóc A7 thề con đường màu thắm hương D quê
Hình Bm dáng đó còn F#m mơ em B7 tôi ơi đẹp Em thơ
Mái tóc thề tình A7 xưa.
2. Tôi vẫn nhớ lúc D về một chiều Em trời làm bóng F#m xế
Em Em nghiêng nón vai A7 kề mà dịu dàng nói anh D nghe
Mình Bm giữ lấy tình F#m quê cho B7 tóc xanh hồn Em quê
Tháng A7 năm đẹp ước D thề.
ĐK: Rồi thời G gian vội vàng đi
Mang thương Em nhớ ôi thương F# nhớ đến bao giờ
Có đâu Em ngờ A7
Ai Em gieo niềm cay G đắng em tôi đành xa E7 vắng
Bởi nắng mưa phũ A7 phàng.
3. Tôi thương mái tóc D nàng đành dập Em vùi trong mưa F#m nắng
Hương Em trinh có lan A7 tràn người trọn tình với nước D non
Làn Bm tóc đó còn F#m chăng tôi B7 dâng lên vầng Em trăng
Nhớ A7 thương hoài mấy D tầng.