Anh đã lúng G túng mùa gieo mạ
Anh đã quá nắng ngày gieo mầm
Anh đã khói Em úa triền đê vàng
Anh đã lỡ chuyến đò qua ngày
Giờ D chiều neo u ám.
Anh vẫn nhớ G rõ bàn tay mềm
Lưng đã thắt đáy mùa xuân tròn
Em đã lấp Em loáng mùa vun trồng
Tay em đã cấy từng hy vọng
Mạ D non ửng mầm.
Duyên thì tùy
Thuyền thì Am sông
Lòng D sao giờ lại cách G lòng?
Anh đã khói D úa một quãng đời
Anh đã lúa Bm chín một quãng trời
Và em từng ở Am đó, với D anh.
Rau muống tháng D Chín cành khô gầy
Anh đã vấp Bm ngã rồi sa lầy
Và em thôi không Am cấy
Lúa D non…
Em ơi mình G sẽ đi hay về
Men theo dòng Em suối xuân sang hè
Mình lại bé D xíu
Chui vào giây phút xưa
Mạ non ửng G mầm.