1. Ai đến quê G tôi một lần lòng luôn nhớ Am mãi
Nhớ bến sông D quê nhớ hàng cau, bờ đê lũy Am tre
Nhớ bà mẹ G quê sớm chiều qua đưa khách sang C đò
Nhớ tóc ai Em dài mượt mà hương áo Bà E7 Ba.
Ai đến nơi G đây xa rời lòng luôn nhớ Am mãi
Nhớ khói sương D lam mái nhà tranh vách lá cột Am xiêu
Nhớ người miền G Tây gian nan mưa nắng hai C mùa
Nhớ canh rau E7 muống bữa cơm chiều tô cà dầm Am tương.
ĐK:
Đây miền Am Tây, nỗi nhớ đong đầy
Về miền D Tây, cây trái xum Am xuê
Qua Bến G Tre rừng dừa Đồng Em Khởi
Long An đầu G miền, sông nước Tiền C Giang.
Qua An Am Giang, Châu Đốc quê mình
Về Hậu D Giang tình đất phù Am sa
Qua Vĩnh G Long xuôi về Đồng Em Tháp
Mênh mông sóng E7 nước Tháp Mười hương Am sen.
2. Ai xuống Kiêng G Giang, Hà Tiên quê tôi đẹp Am lắm
Tôm cá bạc D vàng Rừng Tràm đất mũi Cà Am Mau
Xuôi về Trà G Vinh nhớ viếng thăm chùa Thiên chùa C Tháp
Ghé bến Ninh E7 Kiều thăm lại người em nhỏ Cần Am Thơ.
Đi đến Sóc G Trăng nghe miên man Bạc Liêu thương Am nhớ
Nghe sao mượt D mà, đậm đà, bài dạ cổ Hoài Am Lang
Đàn rao sáo G câu ngọt ngào tình quê chan C chứa
Như người miền E7 Tây hiền lương chất phát thật Am thà.