D Xin đời chút hồn Em nhiên.
G Như câu kinh diệu D huyền.
Trong Em cõi tình nhân G duyên,
Có A lời tôi yêu D em.
D Xin được hát lời Em thơ.
G Câu ca dao của D Mẹ.
Lời Em suối nguồn yêu G thương.
Đã A ru tôi vào D đời.
Bm Xin được viết tình F# ca.
Về hát Em rong lang thang quê A nhà.
Được chia G xớt xót xa nhọc Em nhằn.
Được xóa G hết bộn bề nhân F# gian.
Và những A nỗi buồn đau khốn Bm cùng.
D Xin nằm xuống bình Em yên.
G Trên quê hương dịu D hiền.
Nơi Em đất mẹ thiêng G liêng.
Sóng A biển ru muôn D niên.
D Ôi ! Bụi cát phù Em vân.
G Thôi lưu vong một D phận.
Trong Em tiếng gọi trăm G năm.
Tiếng A thiên thu thì D thầm.