Nào Am dám mơ điều Dm gì
Nào G có như mình C mong
Ngẫm F nghi đời bạc Em bẽo nhiều
Nhìn Dm quanh thấy ta và Em7 ta.
Cạn Am chén cho tình Dm sầu
Mộng Gm ước gửi vào C mây
Hạ F trắng còn vương Em nắng chiều
Lặng Dm lẽ với Em7 nơi trần Am gian.
ĐK
Mơn Am man gió đi Dm tìm
Ngẩn G ngơ ngồi ngóng C trông
Em F ơi sao em còn Em khóc
Người cứ mãi long Dm đong
Sẽ Em7 thắt lòng hắt Am hiu.
Chẳng Am dám mong chờ Dm nhiều
Đời C chẳng ru hồn F ta
Tỉnh F giấc tình kia Em chẳng còn
Vội Dm khóc tiễn Em7 đưa thời Am gian.