Một mình lặng Em lẽ không D ai nhìn thấy đâu
Chỉ C thấy hương thơm thật khẽ ru đêm
Là loài B7 hoa mang tên em.
Chẳng hề rực Em rỡ mong D manh tựa khói sương
Chỉ C muốn vươn tay chạm khẽ môi em
Đặt B7 vào một nụ hôn Em sâu
Màn đêm C tối ẩn Bm mình dưới gót chân em
Dạo Am bước chênh chao mình em một miền cô D đơn
Rồi khi hạt C nắng đầu tiên chạm vào khoé Bm mắt em
Trút Am xuống xiêm y em nằm một giấc ngủ D ngoan
ĐK:
Ta xin làm cơn C gió quấn D quít hương thơm nơi Em làn tóc em
Ta xin làm đêm C tối để D gương mặt em bừng sáng G lên
Ta xin làm gối C lá em kê D đầu
Làm giọt Bm sương vương trên mắt Em em
Am Ta xin làm cơn mưa ru B7 đêm
Mong qua ngày nắng C cháy để có D em một lần Em nữa
Mong đêm dài thêm mãi C mãi lời D yêu ta xin giữ Em lại
Xin một Am lần nữa thôi một Em đêm nữa thôi
C Cho ta được B7 có em trong Em đời.