Nợ Gm duyên, héo úa cau Dm7 trầu người không ngại chân bước Gm đi
Ngõ hồn đóng Bb cửa chẳng dám yêu
Khắc Cm sâu trong thần Bb trí đời hụt F hẫng
Chẳng biết đâu điểm Dm tựa
Tinh Gm ơi, đi chi đường Dm7 vòng làm thân tàn trong lẻ Gm loi
Chuyện yêu sao Bb cứ thật trớ trêu
Níu Cm đôi tay ngày Bb ấy mệt mỏi Dm hơn
Trôi nỗi dòng đời Gm buông
ĐK: Khi cố quên Bb đi, chỉ thêm se sắt F lòng
Càng thêm tan nát Gm lòng khi đường tình mỏi bước Dm chân
Ước mơ vội Gm tan, nhịp tim buốt Bb giá, dĩ vãng nay đã Dm phai
Cm Khi duyên nồng thắm cũng không Gm còn
Gặp làm gì để Dm nhớ xé tâm can buồn Gm hiu
Dở Gm dang, hờn trách chi cho Gm nhiều cũng đôi bờ đã cách Gm ngăn
Từng đêm yên Bb ấm dạ xót đau
NhớCm năm xưa còn đó lần có Dm đôi
Ta lỗi hẹn mùa Gm yêu.