Em Em vẫn hay về nơi bến sông
Là Am nơi thuở ấy em theo Em chồng
Tôi Am ngồi lặng lẽ trên bến Em ngóng
Níu B7 bước chân em buốt nỗi lòng.
Thuở Em ấy tôi yêu rất mặn nồng
Em bảo tình ta tựa bão Am dông
Những buổi trăng thề trên bến Em nước
Sương B7 giăng ướt đẫm cả cánh Em đồng.
Cũng Am từ tuổi ấy vẫn buồn Em trông
Em Am bỏ làng quê để theo Em chồng
Cha mẹ em nói tôi nghèo Am khó
Con D về bên ấy hạnh phúc G không? B7
Xuất Am giá theo chồng cuối mùa Em đông
Hạnh Am phúc tương lai tưởng rực Em hồng
Nào hay sóng nước chia đôi Am ngả
Khăn B7 gói ra đi bỏ quê Em chồng.
Hôm Em nay đứng giữa bến mênh C mông
Ký Am ức ngày xưa trỗi trong Em lòng
Hối Am tiếc tình ta giờ đã Em lỡ
Sầu B7 thương một kiếp lạt má Em hồng.