1.Tôi là người Dm lính hay tôi là người rừng
Nơi âm u chiến F địa tôi đội lá Dm rừng chiến đấu ngày F đêm Dm
Ngày trông mặt Bb trời đêm lầm lũi với màu Dm đen
Chút lương Bb khô ăn uống vội Am vàng cho vững tay cầm A7 súng.
2. Qua nhiều ngày Dm tháng tôi quên mình là gì
Chung quanh tôi khói F lửa tôi nhìn thấy Dm người ngã xuống triền F miên Dm
Người thân người Bb lạ âm thầm những tiếng người Dm rên
Trước tang Bb thương tôi cố lạnh A7 lùng cho tâm trí khô Dm cằn.
ĐK:
Tôi Bb quên chốn thành đô phố F chợ
Ánh đèn Dm màu chỉ còn thấp thoáng trong F mơ
Chốn ăn Bb chơi chè chén ngả Gm nghiêng
Nơi đua C chen cao A7 thấp sang Dm hèn
Như là Bb trong xa xôi tiền A7 kiếp.
Tôi Bb quên những mộng mơ tuổi F dại
Những người Dm đẹp chỉ là bóng dáng liêu F trai
Có ai Bb đâu hẹn ước ngày Gm mai
Ai yêu C thương trông A7 ngóng mong Dm chờ
Khi người Bb đi trong A7 chốn mịt Dm mờ.
3. Khi về thành Dm phố tôi như người cõi nào
Tôi ngu ngơ thấy F lạ đi tìm suốt Dm ngày chẳng thấy người F quen Dm
Nhìn quanh đèn Bb màu tôi càng nhớ tới màn Dm đêm
Nhớ đêm Bb thâu tay súng canh A7 chừng tôi quen sống trong Dm rừng.