1. Nhiều khi tôi muốn bỏ đi thật Am xa
Bạn thân ngoảnh C ngơ như người xa Am lạ
Người mình bao năm chăn Am gối
Bây giờ còn dối gian Dm nhau
Mấy ai trong đời hiểu E7 thấu
2. Tiền khô cháy túi có ai hiểu Am ai
Nhiều khi bỏ C đi như kẻ không Am nhà
Đọa đày trong cơn men Am đắng
Ôi đời còn lắm phong Dm ba
Biết E7 bao ước vọng trôi Am qua
ĐK:
Còn Am nhớ bao năm xa rồi
Đời E7 thơ tuổi đó rong C chơi
Chưa yêu Dm đương, chưa lần thương nhớ một Am người
Bây giờ tình đến với E7 tôi, như mây hững hờ mây Am trôi Dm – Am
3. Từ khi biết nhớ, biết thương rồi Am yêu
Là khi biết C đau, biết khổ trong Am chiều
Người đời điêu ngoa, gian Am dối
Ước hẹn phù phiếm xa Dm xôi
Có E7 chăng chỉ là mơ Am thôi.
Thơ: Có tiền, kẻ đắm người mê
Không tiền, chỉ có tràn trề nổi đau
Có tiền, tình nghĩa đổi trao
Không tiền, thì chớ khát khao ân tình
1. Trong tay không tiền đời mấy ai Dm thương
Những lúc có E7 tiền nhiều kẻ ghét Am ganh
Bao đêm ngao ngán thở F dài
Nhìn lên và hỏi ông Dm trời
Giờ tôi biết sống làm E7 sao trời ơi.
Ông G trời ngoảnh mặt làm C ngơ
Vì đời không giống trong Am mơ
Kiếp người phận số riêng Dm ai
Trần gian là cõi đọa Am đầy
Thì cớ sao gây oán Dm thù
Vì danh lợi mà E đau
Vì kiếm tiền phụ E7 nhau.
Nhưng khi có A tiền thì tiên cũng Dm có
Lúc trắng tay E7 ngàn lời nói ai Am nghe
Đêm nay em bỏ ta F rồi
Chạy A7 theo cuộc sống đua Dm đòi
Vì một chữ E7 tiền mà Am thôi.