Tôi sinh A ra giữa lòng miền trung
Miền thuỳ F#m dương ruộng hoang nước mặn đồng D chua
Thôn xóm Bm tôi sống đời dân E cày
Quê hương C#m tôi ấp ủ trường sơn
Quê hương F#m tôi là đây nước chảy xuôi D nguồn
Sông cát Bm dài biển xanh thái E bình
Đêm trăng A cao tiếng hò à ơi
Lời mẹ F#m ru trẻ thơ giấc ngủ hiền D ngoan
Và trai gái Bm quê gửi lời chân E tình
Qua bao C#m nhiêu tuổi đời ngả nghiêng
Quê hương F#m tôi tả tơi khói lửa điêu D tàn
Thôn xóm E làng ngẩn ngơ lầm A than
Hò… ơi..Quê Hương A ơi giã Bm từ kinh thành mộng A mơ
Tuổi D xanh chia tay Bm nhau biết trở về D mô … ới … A hò ..
Đây phương Bm nam, lúa xanh bóng dừa uốn quanh
Ta sức E trai đem cánh tay vẫy vùng ngày A mai
Người đi… đem dân A ca tiếng Bm hò tiếng hò miền A Trung
Về miền D nam, cho nhau Bm nghe những lời thở D than giống… A nòi
Ta chia Bm nhau tiếng vui tiếng buồn nước non
Ta quên E đi bao tiếc thương tủi hờn tuổi A son …
Hôm nay A đi giữa dòng lệ rơi
Mẹ Việt F#m ơi , từ nay hiến trọn đời D trai
Theo bước Bm chân những người qua E rồi
Ta yêu C#m thương đất mẹ mà thôi
Quê hương F#m ơi dù sinh thác gửi cho D người
Trong tiếng E cười giọng khóc đầy A vơi
Ngày A qua giã D từ đất mẹ mà A đi
vì F#m nghe tình D quê tình nước đôi A bề
Nước chia hai F#m đường nước chưa về
Xót thương cho D người lỡ câu thề
Lên đường từ E ly hỏi Bm lòng mình lưu luyến E gì ?
Mẹ A ơi. .. chỉ D còn đất mẹ mà A thôi
Để F#m con còn D đi gìn giữ cho A đời
Đã mang trong F#m lòng kiếp con người
Phải thương nhau D hoài chớ quên lời
Mong một ngày E mai chan hoà đất mẹ niềm A vui
Hò A ơi, ơi à F#m ơi, mẹ thương Bm con ra cầu ái F#m tử
Vợ trông E chồng lên núi vọng A phu
Chiều F#m chiều, chiều chiều trông về biên E khu
Lòng căm hờn oán quân A thù, ơi …à, à E..ơi à D ơi
Chiều A nay, lối D về đất mẹ là A đây
Đường F#m xưa con D ấp ủ bóng trăng A gầy
Có nghe đêm F#m trường tiếng ru hời
Có nghe đêm D trường tiếng ai cười
Cuối lệ đoàn E viên giữa lòng đất mẹ triền A miên