Hò Nam Bộ:
Hò ơ …
Gió miền xuôi thổi xuôi miền ngược
Cánh chim chiều mỏi mắt đợi trông
Bao giờ gió ngược thổi lên
Bao giờ anh để …
Bao giờ anh để em thôi đợi chờ
Ai Am đã cùng D tôi ngày xưa thề câu hẹn Am ước
Ai đã cùng D tôi ngày xưa thề câu thủy Am chung
Chàng đành ra Em đi đi mãi không G về
Còn lại nơi Em đây son sắc vợ Am chồng
Ngày mình D đi, gió giông nhiều hơn
Tiếng mưa buồn thêm nước mặn môi Am mềm.
Gối chăn lạnh C lùng một mình quạnh E hiu
Ngày mình D đi nhớ anh từng đêm
Xót xa mình ơi lẻ bạn đâu Am rồi
Tiếng chim lạc G bầy tìm bạn xa Em xa
Nhớ anh vô Am cùng
Ai buông sáu Am câu
Ai đau trong C lòng
Ai không quên Em bạn
Ai sầu tình chung
Ai đau lẻ Am loi
Ai gieo nhớ Am thương
Ai thương anh C rồi
Ai quên duyên Em phận,
Ai buồn mình D ên ngồi E nhớ Am ai.
Đêm Am nằm lại nhớ mình D ơi
Mình F ơi nhớ G thương mình Em nhiều
Đêm Am nằm lòng nghe thao F thức
Không G biết giờ Em này mình Am ngủ chưa
Bao Am đời ruộng nắng cằn D khô
Mình F ơi sớm G khuya nuôi mẹ Em già
Em Am nào một câu than F thở
Thương G lắm chỉ Em có mình Am thôi.
Lời ru ngày F nào
Thương G nhau, nhớ D nhau hãy đợi Am nhau F
Đường dài anh G đi còn Em em luống rau vườn Am cau.
Lời ru ngày F nào
Nắng G mưa đã D phai còn Am nhau F
Mình ơi thương G lắm rằng Em mai mốt anh nhớ về Am thăm
Đừng quên em Em nhé người G con gái quê Việt Am Nam.
Cho Am nhau cởi áo qua C đầu
Phủ lấy thân Em nhau dù nắng mưa dãi Am dầu
Thương F nhau nắm lấy dây G trầu
Giữ lấy buồng Em cau cho đến khi bạc Am đầu. (x2)
Mình ơi thương G lắm ừ Em mai mốt anh sẽ về Am thăm
Phận em nhỏ G bé người Em con gái quê Việt Am Nam.