1. Dm Từ nơi chốn miệt vườn, nhà F quê mới lên thành đô
Gm Bao nhiêu năm ngây ngô, bên ruộng C đồng con sóng Dm xô
Bb Giữa nơi chốn đô thành kìa dòng C người bon chen nhấp nhô, chớ nên nẹt F pô.
Ai đi xe ô Gm tô, còn Am mình trên xe xích Dm lô. Let‘s Go!
2. Dm Rồi ta cũng quen dần, thành F đô cũng như miền Tây
Gm Biết bao nhiêu điều hay ta học C hành nơi chốn Dm này
Bb Có đôi lúc sa lầy nhìn người C ta thương nhau đăm say, ngất ngây trời F mây
Bao lứa đôi sum C vầy còn Am mình sao cứ lay Dm hoay, buồn thay.
ĐK 1: Bb Nơi thành đô phồn hoa có tiếng C nhạc Tây rất Dm ngầu
Gm Nghe lời ru từ đâu, ơ dí C dầu ai qua cầu, nhớ quê gì F đâu
Người đô thành nổi Dm tiếng chịu chơi, làm suốt ngày không F có thảnh thơi
Không khác chi quê C mình, nhưng nghĩa Am tình hiện đại văn Dm minh.
3. Dm Nhiều năm ở đô thành, tình F thương mến thương thiệt thương.
Gm Thương anh em đồng hương, thương con C đường qua phố Dm phường
Bb Dẫu cho ở nơi nào thì C quê hương luôn vấn vương, sẽ không nhạt F phai.
Gm Ta xây đắp tương Am lai Sài Gòn quê hương thứ Dm hai.
RAP: Dm Ở dưới quê nay mới lên thành phố F lần đầu hơi ngố nhìn dòng người mà nhấp nhô
Giả Gm bộ hé lô để được đi mà giải ngố, chu C cha, phố Dm xá thật là bao la
Thành Bb phố xa hoa dù cuộc sống dù có bôn ba nhưng nên C sống cho nghĩa tình
Cứ sống thiệt tình, tui F nhà quê ai dám chê, ừ thì có sao thì nói Gm vậy người ơi
Niềm vui ở khắp mọi nơi, tình Dm người thì quá rõ, Sài Gòn phải ở trọ, gửi xe ngoài đầu ngõ
Dù ăn mì gõ nhưng hạnh F phúc cũng thật là to, đừng có so đo dù nhà Gm hàng hay quán cóc
Dù cười hay là khóc thì cũng C phải vui lên người Dm ơi
Chốn đô Bb thành đầy xa hoa mà cám vỗ, lo giữ C mình để bản thân không bị đổ
Sướng hay F khổ là do mình cách cảm nhận, ai lận Gm đận thì cố gắng lên bạn ơi
Sẽ không ai bị Dm bỏ rơi, ơi ơi hò là hò hò …..ơi.
2. Dm Rồi ta cũng quen dần, thành F đô cũng như miền Tây
Gm Biết bao nhiêu điều hay ta học C hành nơi chốn Dm này
Bb Có đôi lúc sa lầy nhìn người C ta thương nhau đăm say, ngất ngây trời F mây
Bao lứa đôi sum C vầy còn Am mình sao cứ lay Dm hoay, buồn thay.
ĐK 2: Bb Nơi thành đô phồn hoa đi chỗ C nào ăn chỗ Dm nào
Gm Nghe từng đêm lời rao ai bắp C xào, ai bánh giò thấy thương thì F cho
Người đô thành hổng Dm có so đo, mời anh vào mì F gõ bao no
Ai nhớ quê nhớ C nhà mới biết là tình người bao Dm la
ĐK 1: Bb Nơi thành đô phồn hoa có tiếng C nhạc Tây rất Dm ngầu
Gm Nghe lời ru từ đâu, ơ dí C dầu ai qua cầu, nhớ quê gì F đâu
Người đô thành nổi Dm tiếng chịu chơi, làm suốt ngày không F có thảnh thơi
Không khác chi quê C mình, nhưng nghĩa Am tình hiện đại văn Dm minh.
3. Dm Nhiều năm ở đô thành, tình F thương mến thương thiệt thương.
Gm Thương anh em đồng hương, thương con C đường qua phố Dm phường
Bb Dẫu cho ở nơi nào thì C quê hương luôn vấn vương, sẽ không nhạt F phai.
Gm Ta xây đắp tương Am lai Sài Gòn quê hương thứ Dm hai