1. Dù thế Am nào tôi vẫn F thương em, dù từng Em mùa ơ hờ qua Am đời
Dù hoa tàn G tạ, trăng xanh về E7 trời tôi vẫn F thương em
Thương em A như cái thời Dm điên ấy, chiếc đàn thùng và những E7 đêm mưa
Ấp hình Am người vào gối trăng Dm khuya, vào những cơn B7 mưa khó E7 kể ra
2. Dù thế Am nào tôi vẫn F thương em, dù ngọn {Em] nguồn chia lìa Am nhánh nhỏ
Thuyền em mịt G mù tôi luôn là E7 bờ mong ngóng F tin xa
Thương em A như cái thời Dm em cắn, dấu kỷ B7 niệm phủ chút [E7[ son môi
Rất dịu Am dàng thành vết G yêu nuôi, dầm thắm E7 bên vai một Am nét cười
ĐK: Lạy chim Am muôn phương tha về Dm tơ tóc
Lạy mây G thênh thang trôi về Am xiêm áo
Lạy em F mênh mông, em về E7 đây nhé
3. Dù thế Am nào tôi vẫn F thương em, dù mặt E7 trời biến thành Am khối lửa
Dù nguyên G tử nổ trái đất E7 thành hồ tôi vẫn Am thương em
Thương em A như lúc thời Dm xanh tóc, tóc mịt B7 mù như khói E7 buông lơi
Mắt ngọt Am ngào lòng giếng G nghiêng soi, để thấy E7 trong tôi còn Am có người