Một Am mình nhảy C nhót trên Dm nấm mộ Am xanh
Một mình cười G nói trong Am bóng mong Dm manh
Một mình thở Am dốc trên Bb núi chênh Am vênh
Một Dm mình lặng F lẽ đứng giữa sương E7 khuya.
Một Am mình lệ C ướt ôm Dm giấc mộng Am xưa
Một mình hỏi G mãi ai Am bán hương Dm xuân
Một mình ngồi F đếm tóc Bb trắng mai Am sau
Một Dm mình lại F mãi ngọn E7 núi bơ Am vơ.
Am Ôi đất A7 trời quá Dm rộng
E7 Quên cả Dm những khốn Am cùng
G Thương em F vừa chín C mọng
Dm Lạc giữa Am đời oan C khiên
Am Thương con A7 đò đứng Dm đợi
E7 Bên bờ Dm đá năm Am nào
G Con sông F đời vắng C lặng
F Tiếng gọi E7 đò xa Am xăm.
Một Am mình gọi C mãi bên Dm chiếc nôi Am xưa
Một mình cuộn G mãi khăn Am áo phiêu Dm du
Một mình thầm F hát khúc Bb hát trăm Dm năm
Một G mình ngồi F níu quê C hương xa Am vời.