Những cánh hoa đào Em trôi trên sông B7 vắng
Em C ơi xuân đã tàn Em rồi
Có một chút C gì hắt hiu trong B7 nắng
Để Am buồn câu hát xa Em xôi.
Am Tôi thắp tình C tôi lên trang giấy G mới
B7 Gió quá rừng cũ cho vừa Em bâng khuâng
Cái Am hẹn đào nguyên đành tâm mất Em dấu
Am Hoa nở từ C tâm dù đã bao B7 lần
Nối sợi dây Am đàn buộc vầng trăng Em khuyết
B7 Tay chạm vào đâu cũng thấy mù Em sương
E Em lẫn vào C#m đâu giữa ngàn hoa G#m cỏ
Mà cháy hồn A tôi một khúc nghê E thường
Tôi lội ngược A dòng đời trôi mỏi E mệt
Tìm Am tôi một sớm mai E nào
Và Am tôi ngồi giữa chiêm E bao
Tìm Am tôi một sớm mai E nào
Và Am tôi về giữa chiêm E bao.