Lạ Dm tôi lạ một chỗ G người
Lạ nhân gian Am lạ, giọt tươi máu Dm đào
Lạ G tôi mưa ướt lời chào
Câu kinh chợt Am rụng, hạt trào lệ D mưa
Lạ G tôi lạ một kiếp thừa
Lạ dưng không Am lạ, buồn trưa khóc D chiều.
Lạ Dm tôi lạ cả dáng G Kiều
Lạ liêu xiêu Em lạ một tiêu khúc Dm thiền
Lạ G tôi rung cánh muộn phiền
Chim bay về Am cội, chết triền đồi D xa
Lạ G tôi lỡ một chuyến D đò
Nước mây nhà A7 trọ, nhạt nhòa nguồn D xưa.
Lạ D tôi áo rách buồn G đưa
Vái tay tám A7 hướng người chưa muốn D về
Lạ tôi trong những ngã G mê
Sát na một A7 khắc đã về thiên D thu.
Lạ D tôi sương trắng rừng G thu
Để tôi lạc A7 bước trong tù mù D tôi
Chiều hun hút dáng mồ côi
Nỗi đau hiển A7 hiện máu nhồi câu D ru.
Lạ Dm đêm ngày vẫn sa G mù
Lạ vầng nhật A7 nguyệt ngồi thu bóng Dm mình
Lạ G tôi xanh nỗi muộn phiền
Riêng tôi một A7 cõi mây bềnh bồng D trôi
Lạ G tôi lạ một chỗ ngồi
Lạ mênh mông A7 lạ, buồn ơi kiếp Dm người.