Em Có lắm lúc tôi thèm nghe một tiếng nói của riêng ai
Em Có lắm lúc tôi thèm sao một hơi ấm giữa đêm đông
Em Thấy trống vắng nơi tận trong vực sâu thẳm của chính tôi
Em Bỗng thức giấc ôi tình yêu đã mãi mất đã xa xăm hỡi
Vì sao tôi Am khóc vẫn cô đơn vẫn đau Em thương một mình tôi
Vì sao tôi Am khóc, chỉ vì mình Em dại khờ mà thôi
Vì sao tôi Am khóc, vì đêm đông tôi bơ Em vơ trong lẻ loi
Vì so tôi Am khóc, phải chăng là B7 giấc mơ xưa.
Và vì trái Em tim yêu E người thiết B7 tha người đã đi để lại xót Em xa
Tình thế Em thôi chỉ E là nhớ B7 mong và nhớ mong chỉ Em riêng tôi thôi.