1. Đời người như chiếc Dm lá rồi Gm đây cũng xa Dm cành
Ta khách du Bb hành cõi D7 tạm mấy mươi Gm năm
Một ngày nào C đó trả xong nhân Am quả rời xa nơi bụi Dm trần.
2. Ngày còn bên nhau Dm hãy vì Gm nhau sống nghĩa Dm tình
Chớ để tâm Bb mình lâm D7 vào chốn u Gm mê
Giàu sang quyền C thế bần hàn khốn Am khổ mai trở về như Dm nhau.
ĐK:
Kiếp sống phù Dm du đừng toan tính giật F giành đừng Em lừa dối rẻ Am khinh
D7 Nghiệp phước do Gm ta cho đi là còn Dm mãi giữ A7 mình khối vô Dm minh
Ai ơi hãy nhớ đời ta là một kiếp vô F thường trọ Em nhờ chốn trần Am gian
D7 Rồi ai cũng Gm sẽ phải trở A7 về bụi cát mà Dm thôi.