Cuộc đời Am em giờ trao cho Em anh
Em mong F anh thương G em thanh xuân còn Em lại
Cả cuộc G đời, em gả cho Am anh
Về bên F anh chỉ có anh G thôi
Xa lạ Em nhà em xa họ hàng người Am thân.
Phận làm Am dâu đời mấy ai G thương
Bên anh một Em đời mong được người thương Am em
Đời người con F gái hơn nhau ở tấm G chồng
Tiền bạc phú Em quý nhiều khi sớm tối cô Am đơn.
Anh F ơi anh có biết G không
Vất vả đau Em thương là phận em Am mang
Bên họ F hàng chẳng được mấy khi G thương
Chỉ mong người Em chồng an ủi vỗ về Am đêm.
Chỉ mong F ai thấu hiểu lòng G ai
Nhưng đêm Em về phải tự an ủi Am mình
Phận làm F dâu là phận em Em mang
Chữ hiếu vẹn Dm trọn mong Em người hiểu Am thấu.