Đi dọc miền biên G giới anh đứng C lại nghe tiếng G suối thầm thì
Màn sương Am giăng phía núi dựng cổng trời thênh D thang
Róc G rách guồng Am xoay mang nhạc G nước đi hoài
Thấp thoáng bản Am em ven ruộng D lúa thật cao G cao.
C Lắng tai nghe trên G đồi lời ai hát trong rừng mơ Am qua
Chân anh ngỡ lạc G loài khăn piêu còn ngóng Bm chờ
Màu áo Am say trắng khuy cài xòe hoa
Nhìn phía D anh đôi mắt nào trong G veo.
Có G về đèo Khau Phạ phơi làn nắng Em mới
Tiếng khèn Am ai văng vẳng nóc nhà D sàn
Nhớ G lắm màu ban rừng rơi mùa xuân Em đến
Lẫn tiếng lục lạc Am reo từ núi D cao thật chơi G vơi.