1. Nếu D thương là vị tha độ Am lương
Thì với D yêu còn sân Am hận ghét ganh
Tình G thương bao dung cho không Em nhận
Tình yêu dâng tặng mà đong Am cân.
ĐK1:
Am Cùng là hương G chốn dương D gian
Ngan ngát hương yêu thuận theo gió thổi
Nâng cánh mơ bay Am một mai sớm vội
Em Mùi của thương cho dù ngược G gió
Cũng bay xa Em đến tận chân Am trời.
2. Nói D yêu hợp rồi tan là Am tội
Tội lỗi D kia ta riêng nhận gánh Am mang
Nợ G duyên thâm sâu hay nông Em cạn
Tình ơi sao đặng bằng tâm Am an.
ĐK2:
Am Bạn lòng ơi G thế nhân D ơi
Ai dám xưng danh mình không có lỗi
Ai dám xưng danh Am rằng chưa có tội
Em Thần thánh kinh trước cũng từng sám G hối
Huống chi ta Em kiếp phận con Am người
* Hạnh phúc liêu G xiêu đau buồn vì F yêu
Rộng lớn vô Em phương ơi à tình Am thương.