Em Như một đoá hoa Quỳnh
Lẻ loi trong bóng đêm thân D em lặng lẽ riêng mình
C Nhưng đời sao vô tình
Vùi dập luôn khiến em chẳng B7 thể, chẳng thể lung linh.
Em Thương số kiếp lận đận
Bàn chân em quyết tâm tìm D đường giải thoát số phận
C Đi về phía mặt trời
Mặc kệ bao oán than hờn B7 ghen ngày đêm dày xéo thân em.
Em Và đôi khi em D thấy chơi vơi
C Rồi nhiều đêm nước B7 mắt em rơi
Em Không sao không sao đâu em hỡi
Phía D sau cơn mưa cầu vòng sẽ tới
Áng Am mây đêm kia rồi sẽ tàn D vơi
Rồi em G sẽ thấy mặt B7 trời
Em Không sao không sao đâu em hỡi
Duyên D trời định đoạt mọi chuyện trên đời
Chỉ C là đường mình dài nhiều tăm tối
Chỉ B7 cần mình đừng lầm đường lạc lối
Sẽ qua Em thôi.