1. Em Em hỏi anh sao không thương một người Bm khác cho bớt đau lòng
Cứ Am mãi vấn vương người con D gái lỡ phận lạc G đường
Em Em đâu biết cơn mưa cả ngàn giọt Bm nước rơi giữa bầu trời
Giọt Am buồn giọt đắng giọt Bm cay chẳng giọt nào Em thương.
2. Em Em hỏi anh đáng không? Bao ngày nhung Bm nhớ chẳng chút hi vọng
Cứ Am mãi ngóng trông một hình D bóng ai đã sang G sông
Em Em đâu biết bao đêm anh chờ hạt Bm nắng vương trên môi mềm
Hạt Am cười, hạt nhớ, hạt Bm thương ta về chung Em đường.
ĐK:
Chỉ vì yêu Em em tim anh khóa lại cả cuộc đời Bm sẽ chẳng dám yêu ai
Cứ yêu cứ Am thương mang hết kiếp D này, đợi ngày em G đến viết nên vần thơ
Đời người quá Em ngắn với những mong chờ mười năm chớp Bm mắt hóa đá chơ vơ
Am Phận đời này anh Bm xin giành tặng cho Em em.
Bàn tay năm Em ngón ai lau hết tủi hờn vì thương nên Bm anh vẫn sống cô đơn
Tiếng khóc đang Am cố giấu trong tiếng D cười hòa vào nỗi G nhớ nhăn nheo cằn cỗi
Thời gian thay Em đổi yên ắng không lời mà sao giông Bm tố vỡ nát em ơi
Am Phận đời này không Bm duyên sao lại gặp Em nhau.