1. Buồn cho duyên Am số, hai tay trắng chẳng C thể giữ được người tôi yêu
Am Nhà tranh vách Dm xiêu, quanh năm với cô F liêu lẻ Em loi tôi sớm Am chiều
Xa đời nghèo F khó, chắc anh thật Dm vui quên G đi cảnh cơ C hàn
Am Theo người giàu Dm sang, phải chăng đời Em anh một bước lên ông Am hoàng
2. Nhiều đêm thức Am giấc, lau nước mắt lăn C dài tủi phận đời ngang trái
Am Buồn vui có Dm ai, mưa nắng ướt đôi F vai tháng Em năm ôi quá Am dài
Trao người con F tim, ước mong tình Am duyên hạnh phúc nỡ im Dm lìm
Am Chỉ tội thân Dm tôi, lỡ tin người thôi nhìn Em tuổi xuân đi Am vội GAm
ĐK 1: Nghèo tội gì Am đâu, người chẳng cùng F nhau đến G răng long bạc C đầu
Am Không duyên phận Dm nhau, sao chẳng một G câu người Em vội đi cúi Am đầu
Ôm bao nỗi F sầu, ngày dài chôn C giấu mong G kí ức vùi C sâu
Am Thức trọn đêm Dm thâu, tim nhói cơn G đau tình Em như nước qua Am cầu
2. Nhiều đêm thức Am giấc, lau nước mắt lăn C dài tủi phận đời ngang trái
Am Buồn vui có Dm ai, mưa nắng ướt đôi F vai tháng Em năm ôi quá Am dài
Trao người con F tim, ước mong tình Am duyên hạnh phúc nỡ im Dm lìm
Am Chỉ tội thân Dm tôi, lỡ tin người thôi nhìn Em tuổi xuân đi Am vội GAm
ĐK 2: Nghèo tội đời Am ta, tình ái rời F xa bỗng G như hai kẻ C lạ
Am Vui bên người Dm ta, anh chắc đã G quên hình Em bóng ai quê Am nhà
Qua cơn nắng F hạ, cây mùa thay C lá gió G cuốn bay thật C xa
Am Chữ nghèo theo Dm ta, để suốt đời G ta nhìn C ai bước theo Am người