1. Thương em kiếp C này bạc phận hồng D nhan
Mang duyên lênh Bm đênh bèo nổi mây Em trôi
Mây bay cuối C trời bèo dạt nơi D đâu
Khúc hát bi Bm sầu như cuộc đời Em em.
2. Không danh không C phận lận đận em D ơi
Bao đêm nghĩ Bm tới nước mắt lại Em rơi
Gấm vóc lụa C lạ theo em đến D già
Ở nơi xa Bm lạ không phải là nhà Em em.
ĐK:
Làm dâu thời C mới đâu như mong D đợi
Hạnh phúc của Bm mình em tự tìm em Em trao
Nào ngờ Am đâu không vui càng thêm Bm sầu
Dù chung một D nhà nhưng Bm xa lạ người Em dưng.
Nhiều lúc nghĩ C tới con thơ chào D đời
Mồ côi cha Bm mẹ em tự mình gánh Em mang
Họ hàng hai Am bên cười lên em số Bm phận
Long đong lận D đận không Bm danh phận thương Em em.