1. Em nghĩ rằng Am anh là người mặc áo chiến không nói chuyện tình yêu
Anh yêu sơn hà đem thân ra sông Dm hồ anh C xây đắp cơ Am đồ
Dm Nhưng anh còn C thiếu, thiếu Dm một tình thương G yêu để C cho lòng cô Dm liêu
Trăng kia cũng sẽ Am buồn sông kia quên ngừng Dm chảy mây C kia cũng ngừng E7 bay.
2. Trong nắng dừng Am quân gặp một nàng trinh nữ anh thấy lòng thương nhớ
Khi đã yêu rồi thu qua không thấy Dm buồn đông C sang cũng không Am lạnh
Dm Khi anh buồn C nhớ hái Dm một cành hoa G tím tặng C cho người trong Dm tim
Anh vẫn xin nguyện Am rằng anh yêu em trọn Dm đời để G cho tình đẹp Am đôi.
ĐK:
Khi người lính biết A yêu thì sông sâu cũng cạn dù đông sang cũng F#m tàn
Vì người lình đã A yêu thì hoa xuân cũng mơ, mơ E giấc mơ thần A tiên
Anh xin D em lời nói thật ngọt A ngào để vào trong giấc mơ
Anh xin F#m em nụ cười thoáng trên môi để sưởi ấm duyên mới sau E7 những ngày hành A quân.
3. Khi nắng chiều Am buông tình trở lại thương nhớ anh nhớ một người mơ
Khi yêu nhau rồi đêm nay anh hò Dm hẹn thương C trăng sáng êm Am đềm
Dm Bao nhiêu tình C yêu cho Dm lòng mình chan G chứa nguyện C giữ vẹn câu Dm hứa
Anh xin em nụ Am cười, đôi môi xinh thương Dm đời để G dâng trọn tình Am yêu.