Người đàn Em bà kéo sợi dây C đàn buộc vào mặt G trăng D níu trời xanh về cho Em mình
Người đàn G bà lắng D nghe từng tầng âm Em thanh chợt buồn chợt B7 vui
Mùa tiếc Em mùa chênh C chao nỗi buồn con B7 gái
Có hạt C mưa từ xa xôi trở D lại thổn thức thanh G âm. B7
Người đàn Em bà có được bên C mình một người đàn G ông D thấy tình yêu thật vô Em cùng
Người đàn G bà lắng D nghe từng dòng yêu Em thương ngập tràn hạnh B7 phúc
Cơn gió Em nào mơn C man khát vọng lên B7 cao
Để vuốt C ve nỗi khát D khao bỏng Em cháy.
Đưa bàn C tay nắm D níu khoảng trời Em đêm mênh mông
Tiếng đàn C rung xao D xuyến khoan G nhặt
Sợi dây Am đàn từ trái tim nói với bao Em la vang vang lời nắng B7 mưa
C Nhặt những dấu lặng trong cuộc D đời cất giữa ngăn Em lòng.
Người đàn G bà long D đong đi Em tìm trong trùng D trùng những âm Em thanh
Người đàn G bà long D đong đi Em tìm tìm trong miệt D mài câu hát cho riêng Em mình.