1. Còn F nhớ anh không anh là Em7 kẻ đã thay lòng
Liệu có Dm7 đáng để em G7 mong một đời mãi C không
Chẳng F nhớ bao lâu nhưng ta đã Em7 xa quá nơi bắt đầu
Sao em Dm7 không thử mở lòng Em7 mình yêu một người Am sau.
2. Hỏi F lá diêu bông bao giờ Em7 cô ấy theo chồng
Tìm Dm7 mấy mênh G7 mông sao người C ta vẫn đợi vẫn trông
Anh có F thể làm được mọi điều em mong miễn Em7 em nguôi ngoai trong lòng
Tất Dm7 cả mọi điều nhưng Em7 quay lại thì Am không.
ĐK:
Người ơi em F hãy quên đi đừng chờ nữa có Em7 ai yêu ai vì câu hứa
Vài Dm7 chữ ngôn tình chỉ G7 để nghe không phải để C tin
Làm sao có F thể đi chung đường chung lối chúng Em7 ta thật lòng và gian dối
Và Dm7 kẻ thật lòng luôn Em7 là người phải Am khóc.
Tình yêu nơi F em anh biết mình không xứng thứ Em7 tha bao dung càng không xứng
Kẻ Dm7 viết ngôn tình chỉ G7 thức thâu đêm đợi bình C minh
Dù em cho F anh cảm giác bình yên nhất nhưng trái Em7 tim anh lỡ yêu người khác mất
Nợ Dm7 em một đời xin lỗi Em7 em, một đời xin Am lỗi.
(Là do F anh, là do G anh viết lên câu Em chuyện có Am thật
Đến bây Dm7 giờ mọi chuyện vỡ Em7 lỡ người Am ơi.)