1. Vì nhân Am gian vô minh chấp hình tướng
Thường khinh khi chê bai ai bần C hàn
Kẻ phàm Am phu như ta cần gì Dm ba hoa
Không hám danh F lợi bỏ lương Em thiện mưu cầu hư Am vinh.
2. Kẻ phàm Am phu như ta chẳng giống ai
Này vàng son nguy nga ta chẳng C cần
Nào bận Am tâm chi đâu những đường Dm mật ba hoa
Ta đi lượm F nhặt những chân Em tình người bỏ phí Am hoang.
ĐK:
Kẻ phàm Am phu như ta không cần Em phủ gấm nhung
Dùng thiện G lương tô vẽ cho vườn Am hoa ngát hương
Chạy theo chi xa hoa những ảo Em ảnh thế gian
Để cho G tham sân si che phủ Am thân ý ngữ.
Vạn vật Am tạo ra ta, ta là Em của đất trời
Cần chi G đâu bon chen tranh giành Am ta với ai
Người cười ta ngu ngơ sao ta Em chẳng giống ai
Còn ta G đây cười họ vì họ Am chẳng thể giống ta.
2. Kẻ phàm Am phu như ta chẳng giống ai
Này vàng son nguy nga ta chẳng C cần
Nào bận [am] tâm chi đâu những đường Dm mật ba hoa
Ta đi lượm F nhặt những chân Em tình người bỏ phí Am hoang.
ĐK:
Kẻ phàm Am phu như ta không cần Em phủ gấm nhung
Dùng thiện G lương tô vẽ cho vườn Am hoa ngát hương
Chạy theo chi xa hoa những ảo Em ảnh thế gian
Để cho G tham sân si che phủ Am thân ý ngữ.
Vạn vật Am tạo ra ta, ta là Em của đất trời
Cần chi G đâu bon chen tranh giành Am ta với ai
Người cười ta ngu ngơ sao ta Em chẳng giống ai
Còn ta G đây cười họ vì họ Am chẳng thể giống ta.
* Am Đi tìm an bình Em mà lòng đầy toan tính
F Mưu cầu sang giàu G mà chẳng thể cho đi
Am Mong người thương mình Em còn mình thì thờ ơ
Dm Lam tham và mong Em cầu nên mới Am nhận toàn khổ đau.
ĐK:
Kẻ phàm Am phu như ta không cần Em phủ gấm nhung
Dùng thiện G lương tô vẽ cho vườn Am hoa ngát hương
Chạy theo chi xa hoa những ảo Em ảnh thế gian
Để cho G tham sân si che phủ Am thân ý ngữ.
Vạn vật Am tạo ra ta, ta là Em của đất trời
Cần chi G đâu bon chen tranh giành Am ta với ai
Người cười ta ngu ngơ sao ta Em chẳng giống ai
Còn ta G đây cười họ vì họ Am chẳng thể giống ta.