C Huyền thoại ngày xưa nàng tiên Am cá thích hay vui G đùa
Em Tung tăng bay G lượn rồi một C hôm đến nơi trần Em gian
Dm Khi đêm dần sang nàng mới D7 hay đã quên đường G về
Em Một mình rừng Dm sâu nàng không G7 biết sẽ đi về đâu.
C Rồi một chàng trai bỗng nhiên Am đến chở che cho G nàng
Em Đâu ai ngờ G rằng chàng là C hoàng tử con nhà Em vua
Dm Yêu nhau làm chi để trái D7 ngang xót xa ngàn G lần
Em Để trái tim Dm nàng sầu lệ G7 rơi đắng cay vô C vàng.
Thương Am ai nàng đã hiến mãi tóc đẹp C xinh
Để Am được đôi chân bước Dm đi
Mỗi bước F là ngàn kim nhói Em đau
Thương G ai nàng cố F đến nơi thăm người Am yêu
Nhưng cớ sao không nói nên Em lời
Khi chàng đã sánh duyên cùng G ai.
Em Am mang tình yêu dấu chôn sâu đại C dương
Để Am ngàn năm biển vấn Dm vương
Sóng dâng F tràn từng đêm nhớ Em thương
Ai G hay lời nguyền F đã không cho thành Am đôi
Nên xót xa hai đứa hai G nơi để lòng Em đau mãi đến muôn Am đời.