Thương về miền A Trung mà nghe xót xa trong Em lòng
Thương đồng ruộng Bm khô quanh năm, thương vùng cát G trắng
Thương từng bờ C đê con sông uốn quanh chảy Am dài
Bên mái tranh D nghèo mẹ già đang ngồi chờ Em con.
Giờ A đây, bỗng nghe lòng đau
Nói không thành câu khi nhìn dòng nước nghiệt G oan
Mẹ D ơi con phải làm G sao
Con phải làm D sao ngăn G dòng nước lũ dâng Em cao.
Thương về miền Trung mà nước mắt không ngưng Em trào
Thương đàn em Bm thơ bơ vơ không mẹ không G cha
Quê nghèo giờ C đây tan hoang biết bao mái Am nhà
Thương những mảnh D đời cơ hàn đang ngồi chờ Em cơm.