Em Am là con gái miền [D[ Tây.
Hương thơm mái E7 tóc còn lay trong Am chiều.
Đường G quê êm ả cánh diều.
Trời cao mây E7 trắng dập dìu mê Am say.
Bờ D kênh nước chảy đêm F ngày.
D Lắng nghe con cá gọi bầy kêu Am thương.
Bờ G tre ríu rít muôn G phương.
Tiếng chim buông E7 tiếng vương vương góc Am buồn.
Ngẩn D ngơ mấy cánh chuồn F chuồn.
D Khi vui nó đậu khi buồn nó Am bay.
Làng G xưa thấp thoáng dáng G gầy.
Đôi chân em E7 đã qua đây bao Am lần.
Mùa Am về trái chín ngoài D sân.
G Câu thơ chấp bút gieo vần nhả Em tơ.
Bao G giờ cho đến bao C giờ ?
Thuyền về bến E7 đợi, trời chờ trăng Am lên.
* Miền D Tây đọng nét dịu F hiền.
Trăm năm ai G có lãng quên cho C đành ?
Miền D Tây đọng nét dịu F hiền.
Trăm năm ai G có lãng E7 quên cho Am đành ?