Biển ùa Em vào sóng dậy lên trắng Bm xóa
Kéo bờ Am ra tình tự giữa trùng G khơi
Người con C gái như quen mà như Am lạ
Nằm một C mình và chỉ một mình B7 thôi.
Bờ vai Em trần hồn nhiên trong nắng Bm ấm
Cát mịn Am màng ôm lấy một vòng G eo
Mắt em Em mở cho hồn anh sóng Bm sánh
Biển mặn G mà cho B7 bờ dạt dào Em theo.
Am Biển với Em bờ mà Am sao đôi lướt Em quá C
Cớ gì D em cớ gì Am anh lại đơn C côi
Am Ta nhìn nhau mặt dẫu còn xa B7 lạ
Mà lòng quen có D phải đã lâu G rồi
Sao không Am lại sao không G lại
Cầm tay D nhau cho làn B7 môi ngọt ngào hương biển Em khơi.