Mưa dần Dm tan bao lệ cay đã ngưng F rơi
Hoa hồng C đêm đang phai tàn theo làn Dm mây
Đi về Dm đâu lê bàn chân khi đã F quá muộn màng
Nhìn C ai trong màn sương rời Dm xa.
Em Dm thương em nhớ em F quay về với tôi
Em C mang giọt sầu trên đầu Dm môi
Hoa Dm kia không sắc không F hương màu phấn son
Bao C năm em đổi thay hơn Dm nhiều.
Dù đời bạc Bb trắng lắm lúc dối C gian người ơi
Dù đời đã Am không cho ta những Dm gì mình mong
Lòng này lại Bb nhớ phố vắng, nắm C tay cùng nhau
Nhìn cành hồng Am phai sầu cùng với đêm Dm dài.
Em đã Bb sai lại càng sai thật C nhiều
Tôi chỉ Am mong là trong đời không có Dm em
Quên thời Bb gian xưa người xem là muộn C phiền
Trăng ngoài Am hiên khi màn đêm triền Dm miên.
Em đã Bb sai lại càng sai thật C nhiều
Tôi chỉ Am mong là trong đời không có Dm em
Sao tình Bb xưa lại vô tình gieo đớn C đau
Sâu vào Am tim mang cay đắng vô Dm vàn.
RAP:
Đến giờ anh Dm tháo chiếc áo công nhân xe F về lúc 6h chiều
Mưa ngang C vai lạnh buốt tay chân khiến Dm cho đôi mắt mờ đều
Sợ trời Dm khuya nên khá nhanh chân túi còn vài F trăm sắm không được nhiều
Chỉ vọn C vẹn hai phần cơm ngon mấy món em Dm thích kèm ly bạc xỉu
Anh đâu Dm cần kinh tế giàu to bình F dân cùng em mà sống
Ta kệ miệng C đời họ cứ dằn co tối về em Dm nấu chén canh gà nóng
Anh không Dm muốn trong căn nhà trống thiếu F em thì anh buồn so
Mà dẫu biết C đời mình khó mà cố không tin là Dm số mình cứ phiền lo
Giờ đã Bb khuya em cần phải nghỉ ngơi
Sáng mai đến C trường lại phải dạy bọn trẻ
Anh đọc Am xong vài trang này nữa thôi
Nhắm mắt lại Dm đi mình tắt đèn phòng nhé
Cuối tuần Bb sau sắp xếp một ngày về miền tây
Hôm C qua anh gọi hỏi thăm mẹ
Và tuổi đã Am già sức khỏe đã yếu
Mẹ nhớ anh Dm nhiều muốn mình về thăm quê
Đêm gần Bb như ta chìm trong giấc ngủ
Nghe C tiếng chuông nhà sao lọc cọc
Soi đèn Am pha con mèo của hàng xóm
Giật mình trước Dm cửa tình xưa đang bật khóc
Và tôi điếng Bb người mà nhìn cô hình hài xơ xác đó
Tại C sao lại ra nông nỗi này
Mọi chuyện có Am lẽ sẽ tốt hơn
Nếu như là ngày trước bên Dm tôi em sống không đổi thay.
Mưa dần Dm tan bao lệ cay đã ngưng F rơi
Hoa hồng C đêm đang phai tàn theo làn Dm mây
Đi về Dm đâu lê bàn chân khi đã F quá muộn màng
Nhìn C ai trong màn sương rời Dm xa.
Em Dm thương em nhớ em F quay về với tôi
Em C mang giọt sầu trên đầu Dm môi
Hoa Dm kia không sắc không F hương màu phấn son
Bao C năm em đổi thay hơn Dm nhiều.
Dù đời bạc Bb trắng lắm lúc dối C gian người ơi
Dù đời đã Am không cho ta những Dm gì mình mong
Lòng này lại Bb nhớ phố vắng, nắm C tay cùng nhau
Nhìn cành hồng Am phai sầu cùng với đêm Dm dài.
Em đã Bb sai lại càng sai thật C nhiều
Tôi chỉ Am mong là trong đời không có Dm em
Quên thời Bb gian xưa người xem là muộn C phiền
Trăng ngoài Am hiên khi màn đêm triền Dm miên.
Em đã Bb sai lại càng sai thật C nhiều
Tôi chỉ Am mong là trong đời không có Dm em
Sao tình Bb xưa lại vô tình gieo đớn C đau
Sâu vào Am tim mang cay đắng vô Dm vàn.
RAP:
Lỡ dại một Bb lần khi
C Dần suy Am phần mi nhắm chặt
Không Dm muốn màn đêm sao lại thất thần nghĩ
Bb Cuốn phim buồn trong phòng ta
Em C không là người đeo vòng hoa
Em Am chỉ là nhánh hoa hồng lạ
Nảy mầm bên Dm trong buổi chiều mùa đông lạnh giá
Bao năm Bb nay tôi sống cũng đủ lâu
Nếm trải mùi C đời khiến lòng đầy chát đắng
Nếu tình Am yêu chỉ là một ván bài
Thì bây giờ Dm em là kẻ đang đắc thắng
Tôi đã Bb thua và không thể nào nhu nhược
Xem C như tất cả đã mất trắng rồi
Tin lầm Am em như uống phải yêu dược
Ảo Dm giác khi nếm phải chất đắng
Dù đời bạc Bb trắng lắm lúc dối C gian người ơi
Dù đời đã Am không cho ta những Dm gì mình mong
Lòng này lại Bb nhớ phố vắng, nắm C tay cùng nhau
Nhìn cành hồng Am phai sầu cùng với đêm Dm dài.
Em đã Bb sai lại càng sai thật C nhiều
Tôi chỉ Am mong là trong đời không có Dm em
Quên thời Bb gian xưa người xem là muộn C phiền
Trăng ngoài Am hiên khi màn đêm triền Dm miên.
Em đã Bb sai lại càng sai thật C nhiều
Tôi chỉ Am mong là trong đời không có Dm em
Sao tình Bb xưa lại vô tình gieo đớn C đau
Sâu vào Am tim mang cay đắng vô Dm vàn.