C Thôi em G đi về viễn C xứ
Có chút F nắng buổi G chiều cũng ra C đi
F Thu vừa E7 chuốt lá vàng Dm rụng
Ta G7 cũng gọi hồn chết ngất đêm C say
Em ra Dm đi về Fm miền viễn C xứ
Em G còn giữ Fm một hồn ta C không.
Đi F tìm trong kí Dm ức hồn C nắng lung G linh dịu dàng rơi trên tóc C em Em
Đi Dm tìm trong nỗi G nhớ ngày vừa đã G7 tàn thì thầm ánh sao C đêm G
Mùa Am thu hồn ta Dm say tình G7 dâng đầy mắt C biếc
Bờ A7 môi tìm tóc Dm rối G bời.
Rồi hồn ta chết giấc, buổi chiều vàng đã khuất
Người tình rồi cũng mất, theo thu tàn đi C qua.