1. Hoàng G hôn nắng soi trên biển xanh
Người D đi gót chân in cồn cát G trắng
Lặng C nghe những âm thanh mơ hồ
Ngàn con sóng D xô ven G bờ
Tưởng lòng là D mây theo gió G về.
ĐK:
Bóng ai qua C rồi mờ dần
bàn chân gót D trần còn hình nằm soi trong G nắng
Sóng xa vô D tư dâng lên
Tựa như chiếc Em khăn ai đem
xoá đi không D còn một vết chân G mềm.
Nhớ câu xưa C rằng đừng làm
nhà trên cát D vàng để rồi lầu tan theo G sóng
Đừng mơ xa D xôi ai ơi
Đừng ao ước Em nhiều để rồi
cũng như dã D tràng se cát biển G đông.
2. Trời G mây dắt nhau đi vào đêm
Mình D tôi đứng đây nghe chiều lên G tiếng
Người C đi tiếc chi cho thêm buồn
Tìm thư thái D trong tâm G hồn
Thì đừng xây D mơ trên cát G vàng.