Một nhành hoa đơn Am sơ hắt hiu theo chiều C gió
Gợi lòng ai tương D tư nhớ đến câu chuyện Am tình
Nàng sinh trong quyền C quý tính hiền ngoan nết Am na
Chàng G mang thân nghèo C khó nhưng E7 thật thà dễ Am thương.
Rồi tình yêu chân F phương lớn G lên theo ngày Am tháng
Dù mẹ cha can Dm ngăn vẫn G không thay đổi Am lòng
Nàng yêu chàng say F đắm đã Am rời xa chốn Dm quê
Tìm nơi rừng hoang E7 ấy dựng lều tranh sống Am chung
Nhưng ai ngờ F đâu G tình yêu vừa Am chớm trời đành gieo trái Dm ngang
Ham mê bồng G lai chàng đành quên C hết bao lời yêu thuở Am nào
Con tim thủy C chung mỏi mòn trôngF ngóng dù Am lòng đau xót Dm xa
Khi đông vừa G qua lều tranh buồn chỉ C thấy một E7 loài hoa lẻ Am loi
Một ngày sau cơn Am mê nhớ C dáng xưa tìm Am về
Lều tranh giờ hoang C vắng cùng Am nhành hoa mong Dm manh
Tình G xưa còn sống C mãi ai nhớ hoa trắng Dm kia
Và tên loài hoa E7 ấy lặng thầm hoa xuyến Am chi.