1. Chiều Em tím nhà B7 ai sắp lên Em đèn
Màu C tím hoa Am yêu ngát tỏa G đêm Em
Sương Am giăng lành lạnh bờ vai
Trăng Em treo hồn nhạt chiều phai
Từng Bm chiều, một D mình thương nhớ B7 ai.
2. Ngày Em đó thề B7 trăng ước bao Em tình
Màu C tím trao Am nhau để làm G tin Em
Thương Am yêu mình dệt thành thơ
Trao Em nhau tình đẹp hằng mơ
Ngày C đến bên B7 nhau thoả mong Em chờ.
ĐK:
Nhà D em cao Bm quá bức tường Em vôi
Một Am phút tơ C duyên rẽ đôi G đời Em
Tình Em vỡ con Am tim giờ tan G nát B7
Một Em bước sang B7 ngang lỡ nhịp Em rồi.
3. Lặng Em lẽ chiều B7 nay bước thẫn Em thờ
Nhà C vắng hoa Am rơi tím thềm G xưa Em
Em Am đi biền biệt chiều mưa
Trong Em tôi giọt lệ sầu đưa
Đời C vắng! Cô B7 đơn đến bao Em giờ.
(Hoa Am tím… ngày B7 xưa… đâu Em em?)