Am Hương men say trên phố đông Em người
F Hoa đong đưa bụi trắng cứ G rơi
Am Đem câu ca theo gió mây Em trời
F Lang thang mang tâm tư để C vơi nỗi E7 sầu.
Am Cô đơn theo những cánh chim Em buồn
Ta F đi đôi chân gục ngã giữa G đêm không về
Am Mong sao cho cuộc sống yên Em bình
Em đã F quên… buông đôi tay bước C theo nhân E7 tình.
Mặc dù cuộc Am sống chắn lối khó bước nhưng không thể Em ngăn đôi ta tìm nhau
F Đôi môi trao yêu thương ta G xóa hết bao niềm đau
Cố níu Am lấy chẳng thấy cánh Em hoa kia buông nhẹ rơi
Tình F ta người vội nỡ sao G quên.
Và rồi một Am chút nước mắt đã thấm ướt Em khóe mi cay trên đôi hàng mi
F Sau đêm đông chia ly tâm G trí cuốn theo người đi
Cô đơn Am gieo ai mang đớn Em đau ta làm gì sai
Tại F sao ngồi chờ giữa đêm G dài
Tìm về nhành Am hoa không lá vì lòng này Em cứ mong là
Cô đơn F kia nay xua tan bay khắp G chốn thiên hà
Nguyện cầu mùa Am đông không giá vì người là Em những món quà
Em buông đôi F tay đâu qai hay em đã G mãi rời xa.
Tìm về nhành Am hoa không lá vì giờ Em đã úa tàn
Tâm tư ai F mang thanh âm vang thấy xót G xa giữa đời
Là thật lòng Am hay giối trá chuyện gì Em cũng sẽ qua
Đêm phôi F pha cho riêng ta mà G thôi.
Am Biết là 2h khua, không thể chợp Em mắt thấy mình khá là phiền
F Ra vô xe và cano không tờ đô G la thuốc đắng quấn lá và nghiền
Am Gương mặt láo quen, mấy thanh niên mặc Em áo đen
Thu đưa hàng hóa và tiền, kẻ F ngông hàng tá và nghiện xung quanh là áp G lực
nên tôi cần được thanh thản và thiền
Am Mấy ngày hôm nay, gọi Em điện em lại không nghe máy
Đứng F trước công ty chờ em tan ca em lại dang G ra và hỏi sao đứng đây
À.. Am anh chờ bạn anh thôi ấp Em úng em lại bước nhanh vội
Một con xe 4 F bánh cùng người đàn ông đến đón to cao tay G cầm đóa hoa và hôn môi
Ngậm Am ngùi trở về căn phòng vắng, tức Em tối đấm ngực đau và khóc
Nheo mày F khi nghe tiếng hàng xóm cãi nhau bần G thần muốn nổ tung cả đầu óc
Âm thanh côn Am trùng, vo ve không ngừng cảm giác như đang bị ai đầu Em độc
Mất ngủ nhìn F thẳng vào trong gương, tại sao người không thương nhận G ra ngày lúc này đã có 2 màu tóc
Am Anh đã biết là những chuyện anh làm sai rồi
Em Cắt ngang nhiều lần em gọi thoại
F Trong mắt em anh bây giờ như cành gai
G Vết thương đang chịu biết khi nào mới lành lại
Am cứ nghĩ em sẽ giận và trả thù
Em nhưng em nói tới đây thôi quá đủ
F Một thằng nhóc cần lời khuyên từ cha chú
Anh chẳng G biết phải làm gì ngoài làm bạn với larue
Am Hương men say trên phố đông Em người
F Hoa đong đưa bụi trắng cứ G rơi
Am Đem câu ca theo gió mây Em trời
F Lang thang mang tâm tư để C vơi nỗi Em sâu
Am Cô đơn theo những cánh chim Em buồn
Ta F đi đôi chân gục ngã giữa G đêm không về
Am Mong sao cho cuộc sống yên Em bình
Em đã F quên… buông đôi tay bước C theo nhân E7 tình.
Mặc dù cuộc Am sống chắn lối khó bước nhưng không thể Em ngăn đôi ta tìm nhau
F Đôi môi trao yêu thương ta G xóa hết bao niềm đau
Cố níu Am lấy chẳng thấy cánh Em hoa kia buông nhẹ rơi
Tình F ta người vội nỡ sao G quên.
Và rồi một Am chút nước mắt đã thấm ướt Em khóe mi cay trên đôi hàng mi
F Sau đêm đông chia ly tâm G trí cuốn theo người đi
Cô đơn Am gieo ai mang đớn Em đau ta làm gì sai
Tại F sao ngồi chờ giữa đêm G dài
Tìm về nhành Am hoa không lá vì lòng này Em cứ mong là
Cô đơn F kia nay xua tan bay khắp G chốn thiên hà
Nguyện cầu mùa Am đông không giá vì người là Em những món quà
Em buông đôi F tay đâu qai hay em đã G mãi rời xa.
Tìm về nhành Am hoa không lá vì giờ Em đã úa tàn
Tâm tư ai F mang thanh âm vang thấy xót G xa giữa đời
Là thật lòng Am hay giối trá chuyện gì Em cũng sẽ qua
Đêm phôi F pha cho riêng ta mà G thôi.