HẠ NHỚ
Hạ về C rồi phố đầy Dm hoa phượng C nở
Ép cánh F hoa vào trang G vở tinh C khôi
Mong thời F gian chẳng G làm sắc phai C phôi
Hạnh phúc vỡ G7 òa cho làn môi thêm C ấm
Hạ về C rồi nhớ chiều muộn nắng C thắm
Ta bắt gặp G nhau qua làn kính chắn mỏng C manh
Chợt nhớ Dm lời " ngồi xích lại gần G anh…"
Như sắp G7 đặt từ trời xanh cao C xa
Ha về C rồi nhớ chiều mưa ríu C rít
Tình trẻ G con nhăn nhít níu nắng C chiều
Mưa phủ Dm mờ tia F sáng mềm lơi G lả
Khỏa lấp G7 hồn hối hả nụ hôn C sâu
Ôi! Đẹp C lắm cái thuở lúc ban C đầu
Mà thời F gian chẳng hề phai tí C chút
Dẫu dòng C đời có trôi đi vùn G vụt
Vẫn đong G7 đầy lồng ngực lửa yêu C thuong!