1. Góc quê Dm hương một G con suối nhỏ mơ Dm màng
Góc quê hương một G gian nhà tranh mến Dm thương
Góc quê C hương mẹ D7 ơi con đã quen Gm rồi
Đã C quen tiếng cô lái Am đò
Hò trên C sông đưa A7 khách ngược Dm xuôi.
2. Góc quê Dm hương là G muôn ước vọng ban Dm đầu
Góc quê hương là G muôn tình yêu thấm Dm sâu
Góc quê C hương mẹ D7 ơi con nhớ muôn Gm đời
Nhớ C câu hát ru êm Am đềm
Mẹ ầu C ơi trong A7 giấc bình Dm yên.
ĐK: Làm sao con Dm quên những Am lần hoàng hôn cô Bb liêu
Có C ai hát bài sương F chiều ấm Am lòng mái lá liêu xiêu hò ơi
A7 Làm sao con Dm quên ai Am vừa mưa nắng thân F quen
Vẫn Am cùng với bàn chân Bb đen
Hay C lời A7 ru của quê Dm hương A7 ầu Dm ơ
3. Góc quê Dm hương bình G minh ló dạng trên Dm đồng
Góc quê hương hoàng G hôn lặng nơi cuối Dm sông
Góc quê C hương mẹ D7 ơi con đã yêu Gm rồi
Biết C bao áo nâu dãi Am dầu
Từng cho C con hương A7 lúa đồng Dm sâu.