1. Từ ngày Amtôi khoác áo lính ra E7 đi
Là từ C đó tôi không bên Dm mẹ
Không có F nghĩa là tôi không Am nhớ
Dáng lưng E7 còng mẹ mò ốc ven Am sông
2. Từ ngày Am tôi khoác áo lính ra E7 đi
Là từ C đó nước mắt mẹ khô Dm cằn
Mỗi đêm C về mẹ thường ngước lên G trời
Cầu cho E7 con về với khải hoàn Am ca
ĐK: Từ ngày Am đó trong trốn quân Am trường
Nhớ mẹ Dm nhiều nhưng không thể về C thăm
Rồi bỗng một F ngày dáng lưng còng không Dm thấy
Tôi quay E7 về một nấm mộ cỏ Am hoang
Từ ngày Am đó tôi không còn Am mẹ
Nhớ đến Dm người một đời đổi lấy bát C cơm
Nuôi những đứa E7 con thơ khờ Dm dại
Ơn của E7 người tựa như biển trời mẹ Am ơi