1. Gió Em thoảng đêm Am hè, gió Em thoảng về Am khuya gió G gập cô B7 bé
Lúc Em tuổi xuân Am thì, giấc Em ngủ không Am mơ
Cô B7 bé học Em trò, đến Bm tuổi học Em trò
Gió Em thổi căng Am tròn dưới Em lồng ngực Am son gió G dồn tim B7 xuống
Gió Em lạnh tâm Am hồn, gió Em là nụ Am hôn
Làm C cho cô D bé nức B7 nở nhiều Em hơn.
ĐK: Gió Em thoảng đêm Am hè thương Bm nhớ người Em đi
Nhớ G người tình Bm tơ, nhớ C người tình G thơ nhớ C cuộc tình Am xa
C Ngày tháng Am hè C là những Bm ngày những D ngày thương nhớ
Gió Em để cho Am đời man Bm mác buồn Em tênh
Những G cuộc tình Bm trinh sẽ D còn mỏng G manh
Bm Hỡi cô Am em, Bm lúc xuân Am xanh đa Em tình
2. Gió Em thoảng đêm Am hè, gió Em càng về Am khuya gió G càng thương B7 nhớ
Gió Em chỉ vô Am tình, gió Em gợi buồn Am thương
Cô B7 bé một Em mình sẽ Bm ngủ một Em mình
Gió Em thoảng đêm Am dài muốn Em là niềm Am vui, muốn G là ân B7 ái
Gió Em chẳng nên Am lời, gió Em chẳng là Am ai
Để C ru cô D bé giấc B7 ngủ không Em vui