1. Am Dù bao nhiêu cố gắng nhưng duyên Em tình vẫn không may mắn
Hạnh F phúc cứ mãi xa G vời, chẳng thể với C tới
Am Người mình thương mình yêu nay vô Em tâm đến mức khó hiểu
Làm trái Dm tim anh đau như muốn vỡ Em tan khi em vội sang Am ngang.
2. Am Dành bao nhiêu tâm tư em lại Em chọn ai kia tình tứ
F Đã muốn xa anh G rồi sao còn níu C giữ
F Cuộc tình không tương lai em bên Em anh cũng chỉ thương Am hại
Vậy Dm thôi em hãy cứ Em đi lưu luyến làm Am gì.
ĐK:
Giờ F ta chẳng là gì cả đừng bận G tâm đến nhau chi mà
Giờ Em ta chỉ là người dưng nước Am lã
Trông thấy Dm nhau như kẻ qua đường G vấn vương mãi chỉ càng tổn C thương
Từng F xem là cả thế giới, giờ nhìn G nhau chẳng nói một lời
Em Anh đi thì người khác Am tới
Chắc Dm em cũng sẽ không khóc không Em đau như anh đậm Am sâu.
Thời F gian thay đổi tất cả từ người G thương trở nên xa lạ
Giờ Em anh cũng chỉ là người thứ Am ba
Em với Dm ai yêu trong mập mờ G biến anh giống như một gã C khờ
Tình F ta giờ đã không xứng, đường mình G đi chẳng có điểm dừng
Mưa Em giông chỉ mình anh Am đứng
Ngóng Dm theo hinh bóng cứ mãi khuất Em xa em với người Am ta.
2. Am Dành bao nhiêu tâm tư em lại Em chọn ai kia tình tứ
F Đã muốn xa anh G rồi sao còn níu C giữ
F Cuộc tình không tương lai em bên Em anh cũng chỉ thương Am hại
Vậy Dm thôi em hãy cứ Em đi lưu luyến làm Am gì.
ĐK:
Giờ F ta chẳng là gì cả đừng bận G tâm đến nhau chi mà
Giờ Em ta chỉ là người dưng nước Am lã
Trông thấy Dm nhau như kẻ qua đường G vấn vương mãi chỉ càng tổn C thương
Từng F xem là cả thế giới, giờ nhìn G nhau chẳng nói một lời
Em Anh đi thì người khác Am tới
Chắc Dm em cũng sẽ không khóc không Em đau như anh đậm Am sâu.
Thời F gian thay đổi tất cả từ người G thương trở nên xa lạ
Giờ Em anh cũng chỉ là người thứ Am ba
Em với Dm ai yêu trong mập mờ G biến anh giống như một gã C khờ
Tình F ta giờ đã không xứng, đường mình G đi chẳng có điểm dừng
Mưa Em giông chỉ mình anh Am đứng
Ngóng Dm theo hinh bóng cứ mãi khuất Em xa em với người Am ta.
ĐK:
Giờ F ta chẳng là gì cả đừng bận G tâm đến nhau chi mà
Giờ Em ta chỉ là người dưng nước Am lã
Trông thấy Dm nhau như kẻ qua đường G vấn vương mãi chỉ càng tổn C thương
Từng F xem là cả thế giới, giờ nhìn G nhau chẳng nói một lời
Em Anh đi thì người khác Am tới
Chắc Dm em cũng sẽ không khóc không Em đau như anh đậm Am sâu.
Thời F gian thay đổi tất cả từ người G thương trở nên xa lạ
Giờ Em anh cũng chỉ là người thứ Am ba
Em với Dm ai yêu trong mập mờ G biến anh giống như một gã C khờ
Tình F ta giờ đã không xứng, đường mình G đi chẳng có điểm dừng
Mưa Em giông chỉ mình anh Am đứng
Ngóng Dm theo hinh bóng cứ mãi khuất Em xa em với người Am ta
Bước Dm chân giờ đây chỉ có một Em người ai lẻ Am loi.