1. Giấc mơ qua Dm rồi đưa người về nơi chốn F xa
Tiếng lá nhẹ Gm rơi khóc Am thương cho một mối Dm tình
Biết bao kỷ Am niệm ngày Dm xưa chắc anh còn F nhớ Am
Tiếng mưa bên C thềm rơi Am đều càng xót xa Bb thêm. A7
2. Hỡi em phương Dm nào gió về từng cơn buốt F đau
Tiếng gió khẽ Gm ru có Am hay xác xơ trong Dm lòng
Tháng năm trĩu Am nặng mộng Dm mơ vẫn chung một F lối Am
Khóc cho mối C tình bây Am giờ vụn vỡ chia Dm đôi.
T-ĐK:
Em xa phương C trời lối Dm mòn còn ai đón F đưa
Em đi theo Bb người dệt Am mộng đành tan giấc Dm mơ.
ĐK:
Giấc mơ có Am còn lòng sầu tựa như muối Bb sát
Nát tan cõi Dm lòng chan hòa theo nước trôi Gm sông
Biết em theo C chồng chôn cuộc tình theo năm F tháng
Biết em theo Am chồng nhưng lòng anh vẫn nhớ Bb mong.
Biết bao kỷ Am niệm đang ùa về trong ký Bb ức
Để anh mỏi Dm mòn trong làn khói thuốc trên Gm tay
Để anh âm C thầm gom niềm vui và nỗi F nhớ
Đón em vô Am hình trong một thoáng phút mong Dm manh.
3. Hỡi em phương Dm nào hỏi lòng còn vương vấn F ai
Khúc hát ngày Gm xưa gãy Am đôi tan theo mấy Dm trời
Anh ơi em Am về lẻ Dm loi khóc cho tình F lỡ Am
Em ơi anh C về giá Am lạnh lê bước đơn Dm côi.