1. Người Em ơi từ ngày mình C xa
Phương trời G ấy Am em nơi chốn Em lạ
Nụ tầm Bm xuân có hé môi D cười
Hay ngậm Bm ngùi lệ ém bờ B7 mi.
Có còn Am gì sau phút phân kỳ
Đời gieo G nỗi D bối rối vành G môi
Anh bao Em ngày chim rộng đường Bm bay
Chí vẫy D vùng Bm hay còn mộng Em say.
ĐK:
Người Em hỡi tình yêu đầu muôn G thuở
Bao lỡ Em làng đời gieo bao trái Am ngang
Mộng D mơ xây đắp cung Bm vàng
Lỡ nhịp C đàn duyên phận mình sang B7 trang.
Người Em hỡi con tim nào tỏ G lối
Lỗi đôi Em mình chẳng cố giữ đời Am nhau
Ngày D sau yêu dấu phai Bm màu
Tóc bạc Am màu có B7 còn nhớ tình Em nhau.
2. Người Em ơi gieo sầu mà C chi
Đời cứ G ngỡ Am lạc nhau bóng Em hình
Thời Bm gian con nước vô D tình
Trôi lục Bm bình dĩ vãng về B7 đâu.
Những kỷ Am niệm đã ngủ im lìm
Còn chi G nữa D tiếc nhớ người G ơi
Môi mỉm Em cười lần cuối chào Bm nhau
Đến bao D giờ Bm còn gặp lại Em nhau.