1. Gái D quê gái nghèo nhà quê
Vốn thật hiền Em ngoan ăn E7 nói nhẹ A nhàng
Gái Bm quê đức hạnh đoan Em trang
Sớm chiều đảm đan mưa E7 nắng em không A màn
2. Tuổi D tròn đôi tám xinh F#m thắm như mơ
Biết Em bao trai làng ngẩn A ngơ
Thành D đô phồn hoa, ngọc G ngà kiêu sa
Vẫn không siêu A lòng, em gái quê chưa chồng
ĐK: Gái Em quê không trang sức lụa Bm là
Son phấn đậm G đà, nhưng thật thà thuỷ A chung
Gái F#m quê ai ơi chớ chê Em cười
Về đây mới A hiểu tấm lòng người D quê
* Gái F#m quê ai ơi chớ chê Em cười
Dù quê hãy A tỉnh vẫn là người Việt D Nam!